Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía đầu cầu thang, một bóng hình xinh đẹp run rẩy bước vào tầm mắt của mọi người. Mái tóc dài buông xõa che mất nửa khuôn mặt, nhưng Ôn Ngôn vẫn nhận ra đó là Nhứ Như Linh.
Ban đầu cô còn cảm thấy Nhứ Như Linh đúng là âm hồn không tan, ở đây cũng có thể gặp, nhưng khi nhìn thấy vết bầm tím trên khóe miệng của cô ta, cô mới nhận ra, mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Sau khi Kỷ Thừa Hoành nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Nhứ Như Linh, ông cũng không còn giữ thể diện nữa, tức giận lôi người đàn ông kia lên lầu. Không ai biết trên đó đã xảy ra chuyện gì, Kỷ Thừa Hoành cũng không hề xuống, rất nhiều người đang xì xào bàn tán. Nhứ Như Linh đứng ở đầu cầu thang không rời đi, giống như một con rối gỗ bị người ta chỉ trỏ cũng không hề có phản ứng, ánh mắt cô ta cứ dán chặt vào Mục Đình Sâm, rất lâu cũng không rời đi...
Vì khúc nhạc đệm này, bữa tiệc đã kết thúc sớm.
Trên đường về, Ôn Ngôn thấy Mục Đình Sâm vẫn còn trưng bộ mặt đưa đám, bèn cẩn thận nói:
"Khúc Thanh Ca cũng chỉ là lịch sự thôi, hơn nữa gọi như vậy cũng là đúng vai vế, anh không thật sự nổi giận đấy chứ?"
Mục Đình Sâm thản nhiên nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play