Hốc mắt Khúc Thanh Ca hơi ửng đỏ:
"Em biết, em cũng cảm nhận được, nên em mới không hận chị được. Nhưng anh ấy cứ nhớ mãi không quên chị, em biết phải làm sao? Khi anh ấy bất chấp tính mạng để cứu chị, em đã biết mình thua một cách thảm hại. Dù sao ông nội cũng đã mất, em không ngại nói ra chuyện này. Người muốn hại chị, là ông nội.
Ông nội hy vọng Diệp Quân Tước có thể toàn tâm toàn ý với em, gánh vác Diệp gia, sợ chị trở thành hòn đá cản đường của anh ấy, nên mới đưa ra quyết định như vậy. Lúc đó, ngoài ông nội ra, chỉ có em biết chuyện này. Em không muốn vì thế mà chị bị tổn thương, Diệp Quân Tước cũng sẽ bị ảnh hưởng, nên em đã nói cho anh ấy biết. Em không ngờ, anh ấy lại bất chấp tất cả để cứu chị... Một thời gian dài sau tai nạn xe, em chăm sóc anh ấy với đôi chân bất tiện, trong lòng em đau như cắt, tất cả những điều đó đều là vì chị..."
Lòng Trần Mộng Dao có chút khó chịu. Cô không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như vậy. Đối với việc Diệp Quân Tước liều mình cứu cô, cô cũng rất cảm động. Cô luôn cho rằng Diệp Quân Tước là một kẻ ích kỷ, nói muốn bù đắp cũng chỉ là để tìm sự thanh thản cho bản thân. Nhưng tại sao anh lại làm như vậy? Liều cả mạng sống... lại có vẻ thật vô tư.
Sau khi hít một hơi thật sâu, cô an ủi:
"Thanh Ca, em đừng buồn nữa, đó là anh ấy nợ chị. Cũng chính vì vậy, giữa chị và anh ấy đã không còn nợ nần gì nhau nữa."
Khúc Thanh Ca nghi hoặc nhìn cô:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play