Nhưng bà không thể trơ mắt nhìn nhà họ Khương sụp đổ, ngoài Ôn Ngôn ra, bà không tìm thấy hy vọng nào khác...
...
Buổi chiều, Ôn Ngôn xách túi lớn túi nhỏ từ trung tâm thương mại ra đứng đợi xe. Mấy ngày gần đây nhiệt độ giảm, gió lạnh từng cơn thổi đến khiến người ta không khỏi rùng mình.
Cô mua chủ yếu là đồ lót, vì đột nhiên phát hiện đồ lót trước đây mặc hơi chật, khó thở. Dù sao chẳng bao lâu nữa quần áo cũ cũng không mặc vừa, nhân tiện hôm nay rảnh rỗi nên mua thêm một ít.
Đột nhiên, một chiếc xe thể thao màu đỏ dừng ngay trước mặt, cửa sổ xe hạ xuống, cô nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười của Trần Hàm, tâm trạng lập tức tụt xuống đáy vực, cô không chút do dự lạnh mặt quay đi.
"Ngôn Ngôn! Mẹ có chuyện muốn nói với con, cho mẹ vài phút được không?" Trần Hàm đuổi theo, dùng giọng điệu khẩn cầu.
"Bà Khương, có chuyện gì thì về mà nói với chồng và con gái bà, thời gian của tôi không có lý do gì để bà làm lãng phí." Ôn Ngôn trầm giọng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play