Diệp Quân Tước ngồi trên ghế bên cạnh, mặt không biểu cảm nói: "Ông nội bảo tôi phải ở bên cạnh em không rời một bước. Không về cũng tốt, tai tôi được yên tĩnh một lúc, dù sao tôi cũng không muốn hầu hạ ông ấy."
Khúc Thanh Ca cúi đầu không nói gì. Cô biết anh chỉ mạnh miệng mà thôi. Dù vì lý do gì đi nữa, từ khi biết ông cụ không còn sống được bao lâu, người luôn ở bên cạnh chăm sóc chính là Diệp Quân Tước. Ông cụ tính tình thất thường, anh cũng không hề nổi giận. Chân của chính anh còn chưa khỏi hẳn, vậy mà vẫn tất bật lo toan không một lời oán thán. Nhân cơ hội này, được yên tĩnh một chút cũng tốt.
Nhưng cô cũng coi như trong cái rủi có cái may, nếu không phải như vậy, làm sao anh lại cam tâm tình nguyện ở bệnh viện canh giữ cô?
Sáng hôm sau, khi bác sĩ cầm giấy đồng ý phẫu thuật đến để Diệp Quân Tước ký, tim Khúc Thanh Ca đập thình thịch vì căng thẳng. Từ nhỏ đến lớn cô chưa từng vào phòng mổ, trên người thậm chí không có một vết sẹo nhỏ nào. Đến lúc này, không tránh khỏi sợ hãi. Cô không dám biểu hiện quá rõ ràng, sợ Diệp Quân Tước sẽ chế nhạo, đây là quyết định của cô, dù sao sớm muộn gì cũng phải trải qua.
Ngón tay thon dài của Diệp Quân Tước cầm bút, định ký thì lại dừng lại.
"Trông em có vẻ rất sợ. Đã nghĩ kỹ chưa? Ký rồi là không thay đổi được đâu."
Khúc Thanh Ca thoáng lúng túng: "Ai nói em sợ? Em không sợ, anh ký đi! Đừng làm lỡ ca mổ!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT