A Trạch gật đầu, nhìn chiếc xe của Diệp gia đi xa rồi mới bắt taxi rời đi.
Trước kia một thân một mình không vướng bận, từ khi có con, dù đi đâu anh cũng canh cánh trong lòng. Cảm giác có một gia đình thật tuyệt, lúc nào cũng có người ở nhà chờ anh trở về. Chưa về đến nhà, trong đầu anh đã hiện lên hình ảnh An Nhã bế con đứng ở cửa chờ, cảm giác đó thật bình yên, thật vững chãi.
Nhưng lần này trở về, anh không báo trước cho An Nhã, sợ cô lại ngốc nghếch thức đến nửa đêm để chờ anh.
Về đến nhà, anh nhẹ nhàng mở cửa vào, về phòng ngủ lấy quần áo sạch rồi vào phòng tắm, phải gột rửa hết bụi đường mới có thể gần gũi con trẻ.
Tắm xong, anh do dự một chút, cuối cùng vẫn bước vào phòng ngủ chính của An Nhã và con. Cho đến giờ, anh và An Nhã vẫn ngủ riêng, dù sao anh cũng không thường xuyên về nhà. Nhìn thấy đứa bé đang ngủ say trong bóng tối, anh dịu dàng mỉm cười, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con không nỡ buông.
Đèn bàn đầu giường đột nhiên sáng lên, An Nhã ngồi dậy.
"A Trạch, anh về rồi à? Sao không báo trước cho em một tiếng? Anh ăn gì chưa? Em đi làm chút đồ ăn cho anh nhé?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT