Không ngờ Thẩm Giới có thể trả tiền nhanh đến vậy, cô ngừng lại một chút rồi nói: "Được, lát nữa tớ sẽ gửi số tài khoản cho cậu. Thật ra... tớ không có nhiều tiền đến thế để cho cậu mượn đâu, là Mục Đình Sâm giúp cậu đấy."
Thẩm Giới im lặng vài giây, dường như mỉm cười, nhưng giọng điệu lại xen lẫn vị đắng chát: "Vậy... cậu giúp tớ cảm ơn anh ấy. Anh ấy đối xử với cậu rất tốt, tớ yên tâm rồi, cũng không còn gì vướng bận nữa. Vì yêu cậu mà ngay cả tớ anh ấy cũng ra tay giúp đỡ, tớ đã đánh giá thấp tình cảm anh ấy dành cho cậu rồi."
Ôn Ngôn không biết nên nói gì, chỉ "Ừm" một tiếng rồi cúp máy, thuận tiện gửi số tài khoản của Mục Đình Sâm qua. Cô làm vậy không phải để lấy lòng Mục Đình Sâm, mà vì vốn dĩ mọi chuyện nên là như thế. Ngay từ đầu cô đã sai, và cô cũng đã đánh giá thấp tình yêu Mục Đình Sâm dành cho mình.
Khi cô đang thất thần, bóng dáng Đường Xán lọt vào tầm mắt cô.
"Thật trùng hợp, lúc nào cũng gặp được cô ở đây."
Ôn Ngôn nói đùa: "Anh trốn việc ra ngoài thế này, có phải tôi nên trừ lương anh không?"
Đường Xán gõ nhẹ ngón tay lên mép bàn: "Chúng ta đều là dân thiết kế cả, đừng nghiêm túc vậy chứ, ra ngoài tìm chút cảm hứng luôn là điều tốt mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT