"Vậy có giống nhau không? Người phụ nữ của cậu với Thẩm Giới là anh em chí cốt, còn Thẩm Giới và Ôn Ngôn... nếu không phải tôi xen vào, có lẽ bây giờ họ đã kết hôn rồi. Tôi gọi cậu ra không phải để cậu an ủi tôi, mà là để uống rượu với tôi."
Kính Thiếu Khanh vẫn nhớ lời dặn của Trần Mộng Dao trước khi ra cửa:
"Thôi đi cậu, đừng uống nhiều nữa. Lâm Táp chính là vì hồi trẻ uống quá nhiều rượu nên mới hủy hoại sức khỏe. Cứ cái đà cậu uống hết ly này đến ly khác thế này, trời chưa sáng cậu đã phải vào viện vì xuất huyết dạ dày đấy."
Mục Đình Sâm không thèm để ý, tiếp tục uống, dường như chỉ có rượu mới làm tê liệt thần kinh, mới có thể bớt nghẹn lòng.
Kính Thiếu Khanh lo đến vò đầu bứt tai. Hồi lâu sau, thấy Mục Đình Sâm say đến mức rót rượu cũng không vững, anh mới lén gửi tin nhắn cho Ôn Ngôn: Em mà không đến, hôm nay anh ta uống chết ở đây mất. Chuyện này em cũng có phần không đúng, nhận sai một câu khó đến vậy sao? Đình Sâm cũng không phải loại người được lý không tha, sống với nhau thì nên dĩ hòa vi quý.
Ôn Ngôn vẫn chưa ngủ, đọc tin nhắn xong, cô đứng dậy thay quần áo, hỏi Kính Thiếu Khanh địa chỉ quán bar. Đi đón anh thôi, dù sao cũng không phải lần đầu.
Thấy Ôn Ngôn đồng ý đến, Kính Thiếu Khanh thở phào nhẹ nhõm. Ôn Ngôn đến là anh có thể thoát thân, sắc mặt của Mục Đình Sâm lạnh đến đáng sợ, anh nhìn mà cũng thấy hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play