Nhứ Như Linh lắc đầu:
"Thôi vậy, tôi sẽ tìm cơ hội khác. Tôi phải tự tay đưa cho anh ấy, cảm ơn anh."
Đường Xán cũng không nói gì thêm, tự mình đi mua cà phê.
Lúc anh mua cà phê về, Nhứ Như Linh vẫn còn ở đó. Trời nóng như vậy mà cô cứ ngồi ở bồn hoa ven đường, mấy lọn tóc trước trán đã ướt đẫm mồ hôi, bết cả lại. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, anh lịch sự mỉm cười. Không ngờ lần này Nhứ Như Linh lại chủ động gọi anh lại:
"Tiền bối!"
Anh tưởng cô đã đổi ý:
"Hửm?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play