Đến tối tan làm, Ôn Ngôn gọi điện cho Mục Đình Sâm, bảo anh không cần đến đón, cô sẽ ăn cơm ở ngoài.
Cùng Từ Dương Dương đến một nhà hàng gần đó ngồi xuống, Từ Dương Dương nhận một cuộc điện thoại, vẻ mặt bỗng trở nên rạng rỡ hẳn lên:
"Chị Ôn Ngôn, mẹ em không còn gây sự với em nữa rồi. Bà nói em đã lớn thế này, đúng là không nên chuyện gì cũng quản, cũng trói buộc em. Bà ấy đã thừa nhận lỗi với em, còn nói sau này sẽ thay đổi cách đối xử. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử đấy, cuối cùng em cũng có thể dọn về nhà ở rồi."
Ôn Ngôn thuận miệng nói:
"Chuyện tốt mà, cuối cùng mẹ cô cũng thừa nhận cô không còn là trẻ con nữa rồi."
Từ Dương Dương cười tươi như một đứa trẻ ngây thơ, đến mắt cũng lấp lánh:
"Chị Ôn Ngôn, chị muốn ăn gì cứ gọi thoải mái nhé, em vừa lĩnh lương xong, đừng khách sáo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play