Kính Thiếu Khanh nắm lấy cổ tay cô, đáy mắt hiện rõ vẻ mệt mỏi:
"Anh uống rượu với Đình Sâm, thật sự không làm gì khác. Thôi được, anh nói thật với em. Cuộc sống hiện tại không phải là điều anh muốn. Cuộc đời anh dự định có em, nhưng không có mẹ anh ở cùng, cũng không có con. Anh không chịu nổi việc nhà đột nhiên có thêm hai người, ngày nào cũng ồn ào, với anh đó không phải là náo nhiệt, mà là không thoải mái, là tra tấn. Mỗi đêm chỉ cần con khóc là anh chắc chắn tỉnh, tỉnh rồi thì không ngủ lại được, anh sắp suy nhược thần kinh đến nơi rồi."
Trần Mộng Dao sững sờ nhìn anh:
"Nếu anh yêu em, thì nên yêu cả đường đi lối về. Đó là con của chúng ta, không phải con hoang em sinh với ai khác, anh cũng không phải là người đổ vỏ! Hơn nữa, đó là mẹ ruột của anh, sao anh lại không thoải mái? Chuyện sinh con anh cũng đâu có phản đối, bây giờ anh nói những lời này là có ý gì?"
Rượu vào làm người nhát cũng thêm can đảm, Kính Thiếu Khanh hít một hơi thật sâu, trút hết nỗi phiền muộn trong lòng:
"Đúng, anh không phản đối, nhưng anh chưa từng nuôi con, anh không biết nhà cửa sẽ trở nên ồn ào không ngớt. Đây là điều anh chưa từng nghĩ tới, xem như là vấn đề của anh. Anh đã bàn với em để mẹ anh nuôi trước, đợi con lớn hơn một chút rồi tự mình chăm, em không đồng ý, em thậm chí còn không thèm nghiêm túc thảo luận vấn đề này với anh. Anh đã sống một mình nhiều năm rồi, anh không thích nhà có quá nhiều người, em hiểu không? Em có thể thỉnh thoảng nghĩ cho anh một chút được không?"
Trần Mộng Dao nghẹn lời. Đúng vậy, trước đây cô đã biết Kính Thiếu Khanh không thích nhà có người lạ, nhưng cô không ngờ đối với anh, con cái và mẹ ruột cũng được tính là 'người lạ', càng không ngờ vấn đề này lại trở nên nghiêm trọng đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT