Lần này Mục Đình Sâm trả lời ngay lập tức, anh gửi một biểu tượng cảm xúc mà trước đây cô nghĩ cả đời anh cũng sẽ không dùng. Anh nhắn tin trước nay đều là có việc nói việc, ngoài chữ ra không có gì khác. Đột nhiên trả lời bằng một biểu tượng cảm xúc khiến cô cảm thấy kỳ lạ, cứ như người ở đầu dây bên kia không phải là anh.
Khoảng nửa tiếng sau, Mục Đình Sâm bước vào cửa:
"Em thu dọn xong chưa? Xong rồi thì đi thôi, có thể mang cả Tiểu Đoàn Tử đi cùng."
Ôn Ngôn vốn không định để Tiểu Đoàn Tử ở nhà:
"Em dọn xong rồi, đi thẳng thôi. Có phải đến khu biệt thự Bạch Thủy Loan không? Em đoán Kính Thiếu Khanh chăm Dao Dao ở cữ đến mức sắp tự kỷ rồi, nếu không vào lúc này anh ta cũng bận đến mức không có thời gian để ý đến chúng ta."
Mục Đình Sâm cười cười không nói gì, phải đến nơi mới biết được.
Đến khu biệt thự Bạch Thủy Loan, Mục Đình Sâm xuống xe chủ động bế Tiểu Đoàn Tử. Thằng bé dù sao cũng sắp một tuổi, bế vẫn hơi nặng, cánh tay nhỏ của Ôn Ngôn bế trông có vẻ rất vất vả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT