Bước vào cửa, Ôn Ngôn nhạy bén ngửi thấy mùi thức ăn, cô cố nén cơn đói cồn cào đi tắm rửa.
Lúc ra ngoài, Mục Đình Sâm đã ngồi bên bàn ăn. Anh mặc bộ đồ ở nhà màu xám nhạt, tóc hơi ẩm, cả người toát ra mùi hương thanh mát sau khi tắm. Dù ở đâu, lúc nào, anh cũng chú trọng đến cử chỉ, dáng người thẳng tắp, như chưa từng một giây phút thả lỏng.
Ôn Ngôn không biết có nên nói gì không, nên đành im lặng.
Bữa tối nay có đến hai đĩa tôm lớn. Lúc Má Lưu dọn món, bà cố tình đặt đĩa tôm trước mặt cô. Cô không chút khách khí bắt đầu chuyên tâm bóc vỏ, ăn ngấu nghiến. Mục Đình Sâm thì tao nhã bưng bát nhỏ, chậm rãi húp canh.
Anh không tài nào nhìn ra người phụ nữ có khẩu vị tốt như vậy trước mặt lại đang bị viêm dạ dày. Anh nghiêm túc nghi ngờ cô có bệnh gì khác.
Nhận ra ánh mắt của anh, Ôn Ngôn cứng rắn hỏi: "Sao vậy?"
Mục Đình Sâm chuyển tầm mắt đi nơi khác, làm như không nghe thấy lời cô nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play