"Dao Dao, Dao Dao em không sao chứ? Có đau không?"
Trần Mộng Dao yếu ớt mở mắt nhìn anh, vì thuốc tê vẫn chưa hết tác dụng, cô đến mở mắt cũng thấy khó khăn:
"Đau... thì không đau... chỉ hơi buồn ngủ. Hỏng rồi, con gái mà mình mong đã bay mất, lại sinh ra một thằng cu. Lần này thì mẹ anh vui rồi, coi như hỏng mất chuyện kết thông gia với nhà Tiểu Ngôn rồi..."
Lời của cô khiến mọi người dở khóc dở cười. Ôn Ngôn ghé sát lại nói:
"Không sao, đợi cậu dưỡng tốt sức khỏe rồi mình làm thêm một đứa nữa. Sinh mổ ít nhất phải cách ba năm mới có thể mang thai lại, đến lúc đó Tiểu Đoàn Tử nhà tớ lớn hơn con gái cậu bốn tuổi cũng tốt mà. Chúng ta không vội, cậu cứ dưỡng sức khỏe trước đi."
Nghe lời Ôn Ngôn nói, Trần Mộng Dao an tâm ngủ thiếp đi. Cô vừa ngủ đã dọa Kính Thiếu Khanh sợ hết hồn:
"Bác sĩ! Cô ấy sao vậy? Dù có buồn ngủ cũng không thể đột ngột như vậy chứ? Có phải bị ngất không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT