Từ Dương Dương cười nhẹ: "Không sao đâu chị, thật sự không phải lỗi của chị. Lúc em lên xe Đường Xán, em vẫn còn tỉnh táo. Lúc anh ấy... hôn em, em cũng vẫn còn tỉnh. Thật ra một phần cũng là do em tự nguyện. Hẹn hò với anh ấy cũng là tự nguyện. Giờ anh ấy đi rồi, mọi chuyện sau này sẽ trở lại bình yên, em có thể coi như chưa có gì xảy ra. Trước đây em luôn nghe lời ba mẹ, cố gắng làm một cô con gái ngoan, không yêu sớm, không yêu đương bừa bãi. Tự nhiên bây giờ có cảm giác được tự do một lần, ha ha..."
Lời của Từ Dương Dương vừa là để an ủi Ôn Ngôn, vừa là để an ủi chính mình. Mối tình đầu cứ thế bắt đầu đầy hy vọng rồi nhanh chóng kết thúc, ai mà không đau lòng. Ôn Ngôn cũng không biết phải an ủi thế nào, ngoài lời xin lỗi, cô không biết phải nói gì hơn.
Sau khi cúp điện thoại, Ôn Ngôn tan làm về nhà sớm, lúc không có tâm trạng mà ở lại công ty cũng chỉ lãng phí thời gian.
Tối đến, đợi Mục Đình Sâm về, cô hỏi: "Anh định làm thế nào?"
Mục Đình Sâm biết cô đang hỏi chuyện gì: "Anh đã sắp xếp ngày kia đi nước ngoài rồi, anh sẽ giải quyết ổn thỏa. Jessica ở nước ngoài cũng có chút tiếng tăm, nói thật là không dễ xử lý. Anh sẽ cố gắng hết sức để giải quyết một cách hòa bình, nếu không được nữa thì... em không ngại anh ra tay hơi tàn nhẫn một chút chứ?"
Anh nham hiểm đến mức nào, Ôn Ngôn biết rõ: "Không ngại, anh cứ xem tình hình mà làm. Bây giờ em đang rất bực mình, chuyện này vốn không liên quan gì đến Từ Dương Dương, cuối cùng cô ấy lại vô cớ trở thành vật hy sinh. Sớm biết thế này, lúc gặp Jessica em đã không khách khí như vậy!"
Mục Đình Sâm đưa tay lên nắm lấy vai cô: "Được rồi, được rồi, em đừng giận nữa, anh sẽ giải quyết ổn thỏa. Chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách em, không cần phải quá tự trách."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play