Từ Dương Dương không nghe nổi nữa. Uống rượu vào như biến thành người khác, sự nhút nhát thường ngày biến mất. Cô đá thẳng vào cửa phòng vệ sinh, ra vẻ như sắp chửi ầm lên. Ôn Ngôn vội vàng bịt miệng cô lại, kéo đi.
Những người trong phòng vệ sinh lúc sau mới nhận ra, lao ra chửi bới om sòm. Không thấy ai, họ chửi vài câu rồi thôi.
Ôn Ngôn đưa Từ Dương Dương rời khỏi câu lạc bộ. Ra đến ngoài, gió lạnh thổi qua làm dạ dày cô cuộn lên, nhưng lại không nôn ra được. Cô nhắn tin cho giám đốc Nghiêm báo mình về trước. Cái không khí giả tạo trong phòng bao, cô thật sự không muốn đối mặt nữa.
Từ Dương Dương líu lưỡi hỏi:
"Sao chị lại cản em? Bọn họ nói xấu chị sau lưng như vậy, chị không tức chút nào à? Bình thường em đã thấy mình yếu đuối rồi, cứ tưởng chị là người lạnh lùng, chẳng lẽ chị cũng giống em, sợ gây chuyện sao?"
Ôn Ngôn vịn vào thân cây ven đường, khoát tay:
"Không phải. Chị chỉ thấy không cần thiết. Em nghĩ xem, họ đều biết chị là Mục phu nhân, nếu chị mà đi so đo với họ, thậm chí đánh nhau, thì mất mặt biết bao, chẳng phải làm chồng chị mất mặt sao? Với hạng người như họ, chị còn lười để ý. Miễn là không quá đáng, cứ để họ nói cho sướng miệng. Nếu chọc tức chị, chị cũng sẽ không nhịn nữa đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play