Đã dặn người ta làm từ hôm qua, hôm nay lại đúng lúc Trần Hàm và Khương Nghiên Nghiên đến, có lẽ là chuẩn bị riêng cho Khương Nghiên Nghiên. Chỉ là nguyên liệu đến muộn, Khương Nghiên Nghiên không đợi được đến tối, cô chỉ là người hưởng sái thôi.
Mùa này ở Đế Đô hiếm thấy loại tôm to và chất lượng tốt như vậy, lại còn chuyên chở bằng đường hàng không, Mục Đình Sâm đúng là có lòng.
Lúc Mục Đình Sâm đến phòng ăn, cô vừa mới đưa con tôm vào miệng, còn thừa một nửa bên ngoài. Thấy sắc mặt anh không tốt, cô tưởng anh khó chịu vì cô không biết quy củ đã ăn trước. Đang do dự không biết có nên bỏ con tôm ra không thì anh lại đẩy cả đĩa tôm đến trước mặt cô: "Ăn uống chẳng có tướng gì cả."
Ôn Ngôn đột nhiên nhớ ra, anh chưa bao giờ ăn tôm. Xem ra lần này cô được hưởng lợi thật rồi.
Dù giọng điệu không tốt lắm, nhưng đã anh đã lên tiếng, cô cũng lười khách sáo nữa. Hai tay cùng lúc vào việc, chẳng mấy chốc trước mặt đã chất một đống vỏ tôm.
Mục Đình Sâm thấy đĩa tôm to gần bằng bàn tay cô đã bị cô ăn gần hết mà vẫn chưa có ý định dừng lại, anh có chút kinh ngạc. Lượng ăn của cô rõ ràng không lớn như vậy... Bình thường ăn như mèo, lẽ nào... thật sự là anh đã hà khắc với cô?
Anh nhíu mày đẩy đĩa sashimi cá hồi đến trước mặt cô. Cô liếc nhìn, rồi đẩy đĩa cá hồi trở lại giữa bàn: "Bây giờ em không thể ăn đồ sống..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play