"Chuyện tình cảm không thể chỉ nhìn bề ngoài đâu, nó không đẹp như cậu tưởng tượng. Có lúc tốt, lúc xấu. Những khi bực bội, chỉ muốn độc thân cho khỏe, nhưng lúc thật sự một mình thì lại thấy cô đơn. Con người chính là một sinh vật mâu thuẫn như vậy. Cậu còn trẻ, nghe tớ khuyên một câu, đừng vội yêu đương rồi kết hôn sinh con, đến lúc đó cậu sẽ thấy tự do là một thứ xa xỉ. Bây giờ tớ cứ tan làm là lại canh cánh lo cho cậu nhóc ở nhà. Trông con vừa mệt, nhưng lại thương không chịu nổi."
Từ Dương Dương gật gật đầu, vẻ như hiểu mà cũng không hiểu lắm:
"Chắc là vậy. Mâu thuẫn thật. Ba mẹ tớ cũng có lúc cãi nhau, tớ cũng có lúc làm mẹ phát điên, nhưng phần lớn thời gian đều rất ấm áp, chuyện gì cũng có hai mặt."
Khi hai người đi đến khu hoa quả, Ôn Ngôn định mua một ít trái cây về cho Tiểu Đoàn Tử. Cô đang cân nhắc xem nên mua gì, vì cậu nhóc ăn chưa nhiều loại trái cây, chủ yếu chỉ vài món đơn điệu, một số loại dễ gây dị ứng cô không dám cho thử.
Đột nhiên, cô thoáng thấy một bóng người quen thuộc đang vất vả chuyển từng thùng trái cây ở cửa sau khuất nẻo, nơi thường là lối vào hàng. Ôn Ngôn dừng chân nhìn kỹ một lúc, người đó là Ôn Hạo. Bây giờ đang là kỳ nghỉ đông, Ôn Hạo cũng sắp tốt nghiệp, chắc là cậu ta đang đi làm thêm.
Cô không lập tức tiến đến chào Ôn Hạo, đợi cậu ta chuyển hàng gần xong mới bước tới:
"Ôn Hạo, sao em lại ở đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT