Ôn Ngôn không nói nữa. Cô không ngờ vợ của Thẩm Giới lại quá khích đến vậy, không chỉ không giữ thể diện mà làm ầm ĩ với cô, lại còn chạy đến cả công ty của Mục Đình Sâm. Cô bất chợt cảm thấy Thẩm Giới thật đáng thương. Một người đàn ông lịch thiệp như anh lại cưới phải một người vợ chanh chua, vô lý, lại còn không phải người mình yêu. Gánh nặng anh phải mang, có lẽ còn nhiều hơn cô tưởng.
Thấy cô im lặng, Mục Đình Sâm nổi đóa:
"Nói đi chứ! Im lặng là sao? Thừa nhận à? ! Tôi mới ngoài ba mươi, không muốn bị cô tức chết khi còn trẻ đâu!"
Ôn Ngôn bất đắc dĩ nói:
"Anh muốn em nói gì nữa? Chuyện cần nói em đã nói hết rồi, thật sự chỉ là ăn một bữa cơm thôi. Anh ấy mời em ăn cơm, nói là ôn lại chuyện cũ, em từ chối được sao? Anh ấy là người tốt, em không biết phải từ chối thế nào. Đối với quá khứ, không phải nên thẳng thắn đối mặt sao? Lùi bước ngược lại càng chứng tỏ trong lòng có tật. Càng không e dè thì càng quang minh chính đại, dù sao em vẫn nghĩ như vậy. Cứ trốn tránh, né tránh, chẳng khác nào coi đó là một điều cấm kỵ không thể chạm tới."
Không khí im lặng vài giây, Mục Đình Sâm đột nhiên hỏi:
"Em còn thích anh ta không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play