Lên xe, Thẩm Giới đưa cô đến một nhà hàng Trung Hoa mà ngày trước Trần Mộng Dao rất thích. Vô tình nhận ra, nhiều nơi đều mang kỷ niệm của ba người họ. Những năm tháng thanh xuân ấy, vô lo vô nghĩ, không như bây giờ, ai nấy đều mang trên vai gánh nặng cuộc sống.
Sau khi ngồi xuống, Thẩm Giới nói:
"Anh gọi cho Dao Dao rồi, cậu ấy quả nhiên mắng anh một trận, vẫn cái tính đó, sắp cưới chồng sinh con đến nơi rồi mà tính nết vẫn chẳng thay đổi chút nào. Nhưng cũng chính vì tính cách đó mà cậu ấy không có nhiều phiền não, người vô tư lại sống tốt hơn."
Câu chuyện được mở ra, Ôn Ngôn cũng không còn cảm thấy khó xử:
"Đúng vậy, em vẫn luôn nghĩ thế. Dao Dao rất may mắn, Kính Thiếu Khanh rất yêu cậu ấy, chiều chuộng cậu ấy hết mực. Anh sống ở nước ngoài có quen không? Không nghĩ đến việc về nước phát triển à?"
Thẩm Giới lắc đầu:
"Ban đầu không quen, nhưng rồi cũng phải dần quen. Đã bén rễ ở đó rồi, muốn về cũng không dễ, cứ vậy thôi. Em xem, trang trí của quán này vẫn như cũ, có thấy quen thuộc không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT