"Chẳng phải anh thích kiểu này sao? Nếu không sao anh không đi tìm mấy cô gái ngoan ngoãn khác? Còn không phải đã quỳ gối dưới váy lụa của bà đây rồi à? Này, em nói, anh có cảm thấy An Nhã và A Trạch cưới nhau chỉ vì đứa con không? Nhưng nói vậy cũng hơi quá, thời đại này, không có tình cảm mà lỡ có thai thì đa phần là bỏ đi, có thể dựa vào đứa con để được cưới không nhiều, mà A Trạch cũng chẳng phải nhà danh gia vọng tộc gì, không cần con để kế thừa gia nghiệp, cũng không có điều kiện gì để bị uy hiếp, vậy rốt cuộc hai người họ là sao? Giờ An Nhã ở bệnh viện một mình, em thấy hơi không yên tâm."
Kính Thiếu Khanh không hứng thú với chuyện của An Nhã và A Trạch, đi thẳng vào bếp:
"Việc cần làm chúng ta đã làm rồi, những chuyện khác không liên quan đến chúng ta, em bớt nhiều chuyện lại đi."
Trần Mộng Dao bĩu môi không nói nữa. Đợi Kính Thiếu Khanh làm xong đồ ăn, cô ăn ngấu nghiến xong liền ngáp dài lên lầu ngủ. Mang thai đúng là không chịu nổi giày vò, cứ mệt một chút là lại rã rời.
Trong bệnh viện, lúc An Nhã được đưa tới không mang theo gì cả, điện thoại cũng không có bên người. Muốn liên lạc với A Trạch, cô chỉ có thể mượn điện thoại của y tá.
Đã nửa đêm, cuối cùng cũng gọi được cho A Trạch. Cô muốn kể cho anh nghe mọi chuyện xảy ra tối nay, nhưng nghĩ lại rồi thôi, chỉ báo một tiếng bình an:
"Em đang ở ngoài, không mang điện thoại, nếu anh về thì không cần tìm em."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play