Lần này kết thúc rất nhanh, Mục Đình Sâm không nán lại trên giường mà đứng dậy đi thẳng vào phòng tắm. Ôn Ngôn cảm thấy trong lòng trống rỗng, bề ngoài tình cảm giữa họ ngày một bền chặt, nhưng thực tế lại chẳng chịu nổi bất kỳ sóng gió nào, chuyện hôm nay là một minh chứng.
Có lẽ bóng tối khiến người ta dễ mệt mỏi, chưa đợi Mục Đình Sâm từ phòng tắm ra, cô đã ngủ thiếp đi.
Không biết qua bao lâu, cô cảm nhận được động tĩnh bên cạnh, khẽ mở mắt, cô thoáng thấy Mục Đình Sâm đang xem điện thoại của mình. Cô vờ như không biết, hy vọng sau khi xem xong anh sẽ yên tâm. Chắc anh muốn xem cô có lưu số của Thẩm Giới không? May là không có...
Vì ngủ sớm nên hôm sau trời chưa sáng Ôn Ngôn đã tỉnh. Mục Đình Sâm vẫn đang ngủ say, cô rón rén xuống giường đi tắm, trong lòng có chút lo cho Tiểu Đoàn Tử. Từ lúc Tiểu Đoàn Tử chào đời, đây là lần đầu tiên cô qua đêm không về nhà.
Cô lơ đãng tắm xong rồi bước ra, vừa mở cửa liền giật mình. Mục Đình Sâm không biết đã tỉnh từ lúc nào, đang dựa vào tường đứng ngay cửa phòng tắm!
Cô trấn tĩnh lại:
"Anh tỉnh rồi à? Vẫn còn sớm, hay là... chúng ta về nhà một chuyến? Thay quần áo, tiện thể xem Tiểu Đoàn Tử thế nào, cả đêm không về, em không yên tâm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play