Giọng nói cẩn trọng của Trần Hàm vang lên: "Ôn Ngôn, mẹ đi đây. Con không khỏe thì đi khám bác sĩ, đừng để kéo dài."
Cô không thể kìm nén được sự ghê tởm trong lòng, lạnh lùng đáp lại: "Bà Khương, không đến lượt bà quan tâm tôi, bà nên quan tâm đến người nhà họ Khương thì hơn."
Trần Hàm cứng người, có chút khó xử. Khương Nghiên Nghiên kéo tay Trần Hàm: "Mẹ, đừng có lấy mặt nóng dán mông lạnh của người ta nữa được không? Mẹ muốn nhận đứa con gái này, nhưng người ta đâu có muốn nhận mẹ là mẹ."
Trần Hàm hít một hơi thật sâu, im lặng xuống lầu rời đi. Trong lòng Khương Nghiên Nghiên vô cùng khó chịu. Trước đây trong mắt Trần Hàm chỉ có mình cô là con gái, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một Ôn Ngôn, còn chiếm đoạt người đàn ông cô thích. Nghĩ đến đây cô lại tức điên lên!
Không lâu sau, bên ngoài không còn động tĩnh gì, Ôn Ngôn mới dậy xuống lầu tìm chút gì đó để ăn.
Vừa bước ra khỏi phòng, cô bất ngờ chạm mặt Mục Đình Sâm đang từ thư phòng đi ra. Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt anh hơi trầm xuống, lạnh lùng quay đi, như thể ghê tởm không muốn nhìn cô thêm một giây nào, rồi bước nhanh xuống lầu ra cửa chính.
Ôn Ngôn nhìn anh rời đi, mím môi im lặng, cũng chỉ có thể im lặng. Những ngày tháng như thế này, bao giờ mới kết thúc? Cảm giác như bị bao phủ trong một màn sương mù dày đặc, không sao thấy được ánh sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT