Sắc mặt Khúc Thanh Ca khẽ biến, gò má thanh tú hơi tái đi:
"Chuyện này không phải chúng ta đã nói rồi sao? Em sẽ không bỏ đứa bé. Nếu anh thật sự không muốn nhận, em sẽ nói với mọi người rằng đứa bé này không phải của anh. Dù sao cũng là anh tự đội nón xanh cho mình, không sao cả, đúng không?"
Anh điều khiển xe lăn quay lại nhìn cô:
"Tại sao cứ nhất quyết phải giữ lại đứa bé này? Bây giờ tôi không muốn, sau này hãy nói."
Cô kiên quyết: "Đây là đứa con đầu lòng của em, em nhất định phải giữ. Chuyện này không phải một mình anh có thể quyết định được, anh cũng nên hỏi ý kiến của em chứ? Anh có thể đừng ích kỷ như vậy không? Đây là một sinh mạng, là con của... hai chúng ta, nói không cần là không cần được sao?" Nói đến cuối, giọng cô có chút nghẹn ngào, run rẩy.
Lòng cô mong mỏi Diệp Quân Tước có thể cho cô một chút dịu dàng, dù chỉ là một chút thôi. Cô thật sự không hiểu, dù không yêu, sao có thể nhẫn tâm bóp chết chính giọt máu của mình như vậy? Anh đối xử với cô thế nào cũng được, nhưng sự tàn nhẫn của anh đối với đứa bé này khiến cô thất vọng tột cùng.
Ánh mắt Diệp Quân Tước rơi xuống bụng dưới phẳng lì của cô, nơi đang chứa đựng một sinh linh bé nhỏ đang lớn dần. Anh không thể tưởng tượng một đứa bé sắp chào đời, đứa con của anh...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play