Liên lạc được với Mục Đình Sâm, anh nghe thấy tiếng bi bô học nói non nớt của Tiểu Đoàn Tử và tiếng cười của Ôn Ngôn ở đầu dây bên kia. Trong phút chốc, anh không biết nên mở lời thế nào. Dường như anh không nên làm phiền cuộc sống của Mục Đình Sâm vào lúc này.
"Thiếu Khanh, sao vậy?"
Mục Đình Sâm đang có tâm trạng tốt, giọng điệu đầy vui vẻ.
Kính Thiếu Khanh ngập ngừng một lúc mới nói:
"Về chuyện của Diệp Quân Tước, không phải vẫn chưa có tiến triển gì sao? Lê Thuần đã tìm tôi, tôi gặp cô ấy một lần, cô ấy đồng ý giúp tôi lấy mẫu, rồi... bị Diệp Quân Tước phát hiện. Bây giờ tôi không biết Lê Thuần ra sao, có lẽ cô ấy vẫn còn ở trang viên Diệp gia, nhưng tôi cũng không chắc chắn một trăm phần trăm. Tôi đã giấu Dao Dao ra ngoài, đang ở gần trang viên Diệp gia đây, nhưng chắc chắn là không vào được. Lòng tôi bất an quá..."
Đầu dây bên kia, Mục Đình Sâm trở nên nghiêm túc:
"Tôi hiểu tâm trạng của cậu bây giờ, cậu không thể không quan tâm. Với tính cách của Diệp Quân Tước, Lê Thuần e là lành ít dữ nhiều. Thế này đi, cậu báo cảnh sát, cứ bịa đại một lý do nào đó để cảnh sát đến đó. Như vậy có thể câu giờ một chút. Nếu cảnh sát đến, dù hắn có muốn làm gì Lê Thuần cũng không dám ra tay trong trang viên. Tôi sẽ cho người đến đó theo dõi, nếu Lê Thuần bị đưa ra ngoài thì sẽ chặn người lại. Cậu về nhà trước đi, đừng để Trần Mộng Dao nghi ngờ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play