Dáng vẻ của Hoàng Phủ Trường Hạo thực thê thảm, cho dù hắn đã rất cố gắng đúng lúc lui ra, nhưng vì thân pháp vô tình chậm một khắc liền thừa nhận ít nhất hơn hai mươi đạo kiếm quang xuyên thủng trong nháy mắt.
Nếu chỉ thương tổn đến da thịt còn tốt, cố tình có vài đạo kiếm quang đâm xuyên qua ngũ tạng của hắn — — điều đáng mừng duy nhất là tim hắn chỉ bị sượt qua, không hoàn toàn đâm trúng.
Cũng may không đâm trúng tim, nếu không Hoàng Phủ Trường Hạo sẽ lập tức chết đi, không như bây giờ còn có thể thoi thóp một hơi tàn.
Chỉ là, một hơi cũng chỉ là một hơi, nếu thêm hai phút nữa hắn chắc chắn sẽ mất mạng.
Đương nhiên trong tay Luyện dược sư kia cũng có Tham Tuyết Đan cùng Hồi Xuân Đan phổ thông, chỉ là Hồi Xuân Đan này không thể lập tức khép lại miệng vết thương, đã vậy thì bổ huyết có ích lợi gì?
— — Nếu trực tiếp dùng Tham Tuyết Đan máu tươi cũng sẽ trực tiếp chảy ào ra, còn bằng không bổ.
Cứu người như cứu hỏa, Cố Tá vừa tốc độ đi qua vừa đổ một viên Hồi Xuân Đan ra, hắn vỗ vỗ vị luyện dược sư đáng thương kia: “Nếu không ngại thì dùng dược này đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play