Hai nam một nữ kia cả kinh, không nhịn được mà quay đầu nhìn về phía thanh niên ấy.
Thanh niên này trông không dính một chút khói lửa nhân gian, toàn thân sạch sẽ tinh tươm, hoàn toàn không giống vừa đi săn bắn trở về. Khi nhìn ra phía sau y, chỉ thấy một đầu hoang thú có đầu bị nghiền nát — mùi máu tanh nồng nặc truyền ra từ đó. Ngoài ra, trên người y cũng không có lấy một vết thương nào.
Nhưng kỳ quái nhất là, thanh niên này trông thế nào cũng không giống một kẻ yếu đuối, vậy mà con hoang thú y kéo theo chỉ là một con nhất cấp... hoang trư mà thôi.
Khi đến gần, ánh mắt của Công Nghi Thiên Hành cũng lướt qua ba người nam nữ này, nhưng y không nói gì, chỉ tiện tay ném con hoang trư xuống, mỉm cười nói: "Thứ này hương vị không tệ, hai vị bá phụ chắc sẽ thích."
Cố Tá nhìn con hoang trư kia một chút, liền nhận ra ngay.
Khi còn ở Thương Vân Quốc, hắn thường dùng loại hoang thú này để chế biến dược thiện cho đại ca mình. Bởi loại thú này nhìn thì dữ tợn, nhưng thịt rất ngon, hoàn toàn có thể làm hài lòng khẩu vị kén chọn của đại ca hắn.
Không ngờ, lại gặp được nó vào lúc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT