Cố Tá rất tin tưởng cha mình. Nếu cha đã khẳng định kẻ giống ông không phải là phụ thân, thì chắc chắn không phải. Từ nhỏ đến lớn bên nhau, dù dung mạo có khó phân biệt, chẳng lẽ những chi tiết nhỏ nhặt trong động tác lại thay đổi được sao? Vì vậy, ánh mắt của Cố Tá cũng hướng theo phương hướng mà Cố Kỳ chỉ.
Ở đó, vị trí khá gần phía trước, người mà Cố Kỳ nhắc đến đang ngồi tại một chiếc bàn Bát Tiên ở hàng đầu.
Để không kinh động đến người kia, Cố Tá nhanh chóng thu hồi ánh nhìn, đồng thời thả tinh thần lực của mình ra, tỉ mỉ quan sát.
Trong ký ức xa xôi, dung mạo và bóng dáng của phụ thân dần trở nên rõ nét khi so sánh với người nọ. Cố Tá nhận ra, người kia có ít nhất tám phần tương tự phụ thân mình. Nếu có khác biệt, thì đó chính là ánh mắt.
Ánh mắt của Chiếu Tích luôn mang vẻ bao dung và trầm ổn, ẩn chứa sự sắc bén được sinh ra từ trách nhiệm bảo vệ người khác. Dù năm đó ông còn rất trẻ, đối mặt với thương trường đầy tranh đấu hay những khổ ải trong cuộc sống, ông vẫn không chút sợ hãi, thần sắc chính trực, ánh nhìn sáng ngời. Khi ở bên gia đình, ông luôn tràn đầy sức sống. Ông thường tranh cãi với Cố Kỳ rồi lại chủ động làm hòa. Thậm chí, một tay ấn Cố Kỳ nằm sấp xuống, sau đó nhanh chóng kéo ông lên, ôm vào lòng. Ông còn chu đáo chăm sóc Cố Tá khi hắn còn nhỏ — đúng vậy, người thực sự đảm đương toàn bộ sinh hoạt của Cố Tá không phải Cố Kỳ mà là Chiếu Tích. Ông từng là chỗ dựa vững chắc của hai cha con.
Càng hồi tưởng rõ ràng, tình cảm của Cố Tá dành cho Chiếu Tích không còn là một sự xa cách mơ hồ như nhìn qua lớp kính mờ, mà dần trở nên sâu sắc hơn, xóa nhòa cảm giác xa lạ của nhiều năm không gặp.
Sự quan tâm mà Chiếu Tích dành cho hắn, chẳng kém gì so với Cố Kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT