Ánh mắt của Hồ Tuấn tràn ngập oán hận đến mức tưởng chừng như muốn ngưng tụ thành độc dịch, nhưng điều đó hoàn toàn vô dụng. Gã chỉ kịp phun ra một ngụm máu tươi, rồi ngất lịm đi, mất hết tri giác.
Chứng kiến tình trạng thê thảm của Hồ Tuấn, lại nhìn qua Hồ Long đã bị đánh nát thành thịt vụn, toàn bộ chi thứ Hồ gia đều khiếp sợ đến câm lặng, không ai dám thở mạnh, bầu không khí như chết lặng.
Công Nghi Thiên Hành nhẹ nhàng phủi tay một cái, rồi tiếp tục ung dung bước về phía trước. Cố Tá thì ngoái đầu nhìn lại, bất giác rùng mình, nhưng lại càng tiến sát hơn về phía bên cạnh Công Nghi Thiên Hành.
Nếu là người khác chứ không phải đại ca của hắn, biến người thành đống thịt bầy nhầy, có lẽ giờ đây hắn đã khiếp sợ không dám đến gần. Nhưng chính vì đó là đại ca của hắn, ngoài chút phản ứng run rẩy bản năng, Cố Tá lại cảm thấy... an toàn. Ý nghĩ này khiến hắn chỉ biết cười khổ trong lòng.
Chỉ trong vòng bốn năm ngắn ngủi kể từ khi đến đây, hắn đã quen với những cảnh tượng như vậy. Nếu tiếp tục ở lại đây thêm vài năm nữa, liệu khi trở về, hắn còn là Cố Tá của ngày xưa hay không?
Ngay sau đó, hắn lắc đầu nhẹ, không muốn suy nghĩ sâu thêm về vấn đề này.
Dù sao đi nữa... cứ bước từng bước mà sống thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT