…Thù lao?
Ở phía bên kia giường, Cố Vân Thư có phần chậm chạp chớp mắt: “Bảo hiểm xã hội?”
Là một người chết, cô ấy đã quên đi rất nhiều thứ. Hai chữ “thù lao” cô ấy còn miễn cưỡng hiểu được, nhưng từ “bảo hiểm xã hội” thì hoàn toàn đã bị đá văng khỏi từ điển của cô ấy.
Có lẽ khi còn sống, cô ấy cũng từng đau đầu lo lắng vì từ này, tăng ca khổ sở, nhưng những kỷ niệm phiền não ấy, hay ý nghĩa của chính từ này, đều đã bị thời gian mang đi mất.
“Là một loại chế độ phúc lợi.” Hứa Minh thấy cô ấy ngơ ngác, thử giải thích, “Họ giúp chị đóng bảo hiểm, nếu đóng rồi, chị đi khám bệnh sẽ rẻ hơn, sau này còn có lương hưu…”
Lời còn chưa dứt, điện thoại lại vang lên một tiếng. Hứa Minh cúi đầu nhìn, rồi ngẩng đầu bổ sung: “Sau này vay mua nhà cũng tiện hơn.”
— Vừa rồi Thi Miên lại gửi thêm một tin nhắn, nói rằng họ đóng năm loại bảo hiểm và hai quỹ, bao gồm quỹ tích lũy nhà ở và quỹ tích lũy bổ sung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play