Lại vài giờ sau.
Lan Đạc, ẩn trong chiếc ô gấp, bị xóc nảy trên lưng chú chó, cuối cùng cũng kịp trở về Bắc Loan trước khi trời sáng. Thấy còn thời gian, anh tranh thủ ghé qua chợ sáng, dùng tiền mặt mua được kha khá rau củ và hải sản tươi, lại xếp hàng mua cho Hứa Minh bánh crepe mặn kiểu Trung Quốc* và sữa đậu nành. Sau một hồi lăn lộn như thế, khi về đến chỗ Hứa Minh, đã là bảy giờ sáng.
(*) Bánh crepe mặn kiểu Trung Quốc:
Chính xác mà nói, là chú chó của anh về đến nơi—lúc này trời đã sáng rõ, Lan Đạc chỉ còn cách chui lại vào chiếc ô gấp. Thật khổ cho chú chó chăn cừu biên giới vừa được “nặn” ra, lưng đeo ô gấp, miệng ngậm bánh crepe mặn, thân treo mấy túi nhựa, bóng lưng bước đi trên đường như viết đầy câu “con nhà nghèo sớm biết lo toan”.
Vốn nghĩ lúc này Hứa Minh còn đang ngủ, không ngờ vừa vào cửa đã phát hiện cô không chỉ thức mà còn đang hào hứng đánh bài với mấy người khác. Bốn cô gái ngồi xếp bằng trên giường, vây thành một vòng nhỏ. Thấy anh vào, họ còn hơi ngạc nhiên vì anh về nhanh thế.
—Dù sao, theo thông tin Hứa Minh trước đó moi được từ Thi Miên, địa điểm văn phòng chính của Diệt Cỏ Tận Gốc ở thành phố B, đi tàu cao tốc cũng phải mất năm tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT