…Người chơi là gì?
Là kẻ tham gia trò chơi một cách thuần túy, đứng ngoài cuộc, nhìn lửa cháy bên kia sông, cao cao tại thượng, không bị ràng buộc, mục tiêu là trên hết.
Mà khi có người tự xưng là “người chơi”, chỉ riêng cái danh xưng ấy, e rằng đã đủ để nói lên một vài điều.
Hứa Minh chậm rãi cụp mắt xuống, cố gắng điều hòa hô hấp, nhưng vẫn không sao ngăn được cảm giác đè nén trong lòng. Khoảnh khắc ấy, cô chợt hiểu ra, tại sao có người dù biết rõ chị Vân và mọi người đang cứu người, vẫn có thể nhẫn tâm lấy đi thứ mà họ cần để sống sót—
Bởi vì là “người chơi”, nên không cần nghĩ quá nhiều. Người sống hay người chết, đều chỉ là NPC cách biệt với bản thân họ, sống chết chẳng cần phải gánh vác, cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng sẽ chẳng ai truy cứu. Điều họ cần suy xét chỉ có hai việc: Làm sao để qua ải, và làm sao để thu hoạch được nhiều phần thưởng, nhiều vật phẩm rơi ra hơn.
Khu vực quái đàm vốn đã là ranh giới mờ nhòe của hiện thực. Sự tồn tại của Sổ Quy Tắc lại càng khiến họ có thêm lý do để phớt lờ, giẫm đạp lên những quy tắc ấy.
“Cho nên, cô ta mới lấy đi căn của chị Vân. Giống như nhặt được một món đạo cụ quý hiếm.” Hứa Minh khẽ nói. Rõ ràng xung quanh rất ấm, nhưng cô vẫn không ngừng thấy lạnh. “Và người như vậy… còn nhiều không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT