Tạ Văn Châu kinh ngạc nhìn Giang Bạch — chỉ dùng một câu đã khiến hai anh em kia lập tức ngoan ngoãn, ánh mắt như thể đang nhìn thấy một vị thần.
Tạ Văn Châu biết Tạ Hối rất để tâm đến Giang Bạch, nhưng không ngờ lại để tâm đến mức này. Tên Tạ Tam gia kia nổi tiếng gần xa, ai mà tin nổi có ngày cậu ta lại có thể vì câu nói nhẹ nhàng của một người mà thu lại cơn thịnh nộ?
Còn Hình Lạc, tại sao trông cậu ta cũng có vẻ sợ Giang Bạch như thế? Giang Bạch đáng sợ lắm sao? Chẳng lẽ lúc người khác không nhìn thấy, cậu ta còn dữ hơn cả Tạ Hối?
Giang Bạch nhìn máu trên đầu Tạ Thượng Uy, nhíu mày đầy khó chịu.
Cậu vừa nhíu mày, tim Tạ Hối đã nhảy thót lên, anh vội vã chắn trước tầm mắt của Giang Bạch, nói: “Chưa đánh chết đâu.”
Hình Lạc không dám lại gần, đứng yên tại chỗ cũng gật đầu lia lịa: “Còn… còn thở, vẫn thở được.”
Mấy lời này nếu không nói thì còn đỡ, vừa nói xong đã bị Giang Bạch trừng mắt một cái: “Gọi xe cấp cứu đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT