Giang Bách Thành sững sờ trước lời Phổ Mạn.
Lâm Huệ kinh hãi, kéo tay Giang Bạch: “Cô… cô ta nói gì vậy?”
Giang Tuấn cảm thấy cánh tay mình giật giật. Chẳng lẽ cái ánh mắt lạnh băng vừa ném qua lúc nãy của Phổ Mạn là ý này? Cô ta muốn bẻ gãy tay anh?
Giang Nông nhìn Giang Bạch, kinh ngạc, không hiểu Giang Bạch sống thế nào với Tạ Hối. Rõ ràng cổ cậu đầy dấu vết, nhưng người của Tạ Hối lại bảo sẽ bẻ tay kẻ bắt nạt cậu. Quả thật, đầu óc kẻ điên không thể đoán được.
Giang Bạch thầm chửi Tạ Hội trong bụng một trận, đồ thần kinh, rảnh rỗi không lo lại cứ tìm cách gây họa cho người khác.
"— Bố, mẹ... anh ấy không bắt nạt con. Vết này... thật sự không phải cố ý siết đâu."
Giang Bạch khổ sở nghĩ xem nên lấy cớ gì để lấp liếm dấu tay đỏ hằn đó, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể nói một câu:
"— Chẳng qua là... anh ấy..chuyện đó…có sở thích đặc biệt mà thôi."
Cậu ngượng ngùng, ánh mắt như nói: Anh ta biến thái, hai người hiểu chưa?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT