Tạ Hối trở lại boong tàu, Giang Bạch vẫn giữ nguyên tư thế cúi người tựa lan can như lúc anh vừa rời đi. Cậu liếc Tạ Hối một cái: “Anh làm gì rồi?”
Tạ Hối bước lại gần, nghiêm túc đáp: “Thời tiết nóng quá, cho anh ta xuống bơi cho tỉnh táo.”
Giang Bạch nhướng mày: “Nóng?”
Tạ Hối nhìn cậu một cái: “Gần hai mươi độ, không nóng thì là gì?”
Giang Bạch quay đầu đi: “Anh ta cũng đâu làm gì em , xử lý như vậy hơi quá rồi.”
Tạ Hối: “Chẳng lẽ đợi anh ta làm gì rồi anh mới ra tay? Cái đầu óc này của em… thi đại học bằng cách nào vậy?”
Giang Bạch liếc xéo anh *Nói ai đầu óc có vấn đề đấy?*
“Trừng mắt anh cũng vô ích,” Tạ Hối tiếp lời, “Dám có ý đồ với em là dám có ý đồ với anh. Anh chỉ đá anh ta xuống biển thôi đã là nhân từ lắm rồi.”
Giang Bạch thầm nghĩ, chắc anh có hiểu nhầm gì về từ “nhân từ ”, anh không tự nhìn xem khoảng cách từ đây tới bờ là bao xa đi – ai mà bơi về nổi?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT