Lúc Giang Bạch nhận được điện thoại thì đang bị Tạ Hối đè trên giường. Cậu cắn răng nhịn không phát ra tiếng động kỳ quặc qua điện thoại: “Vâng, tôi đến ngay.”
Bị đá ra giữa chừng, sự bực bội của Tạ Hối gần như viết hết lên mặt.
Giang Bạch mặc xong quần áo, quay đầu lại đã thấy Tạ Hối mặt đen như đáy nồi ngồi trên mép giường. Cậu mở tủ lấy ra một bộ đồ của Tạ Hối, ngồi xuống dỗ dành: “Anh đi với tôi nhé.”
Tạ Hối liếc cậu một cái: “ Ai thích thì tự mà đi.”
Giang Bạch biết mình không đúng, Tạ Hối giận cũng chẳng sai. Cậu do dự, rồi tiến lại gần, hôn nhẹ lên khóe môi anh: “Tôi không biết lái xe.”
Tạ Hối nghiến răng chửi: “Mẹ nó!” Anh đưa tay ôm gáy cậu, mạnh mẽ hôn môi, day nghiến một lúc rồi buông ra. Vừa mặc đồ vừa chửi: “Lát tôi đánh chết thằng nhóc khốn kiếp đó! Chẳng học gì tốt, học đánh nhau. Đánh xong còn bị bắt, đồ ngu!”
Tạ Hối chửi cả đường, lái xe như đua F1. Đến đồn cảnh sát, thấy người bị đánh là ai, cơn bực bội của anh tan biến gần hết.
Anh nhìn Hình Lạc chỉ rách khóe miệng, cười lạnh: “Sao cậu không đánh chết cậu ta luôn đi?”
Hình Lạc thấy Tạ Hối đi cùng Giang Bạch đến, tròn mắt hỏi: “Chú … chú…tới làm gì?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play