Ôn Bách Du sẽ không chỉ dựa vào lời kể phiến diện của Quyền Vũ để đánh giá hành vi của cô. Trong mắt anh không có sự bài xích cũng chẳng có thương hại, chỉ là một vẻ mặt điềm tĩnh, lắng nghe một cách trầm mặc.
“Ngày hôm đó sau khi tôi về nhà đã ăn chiếc bánh kem đó. Lúc đang ăn thì TV tình cờ phát đoạn anh đang hát mừng sinh nhật cho Thời Tân Tri trong chương trình.”
Quyền Vũ chỉ nói đến đó rồi dừng lại, không nói thêm gì nữa — vì sau đó xảy ra chuyện khiến cô có phần mất mặt.
Bởi vì hôm đó cô đã khóc. Khi không được người nhà thừa nhận, cô không khóc. Khi biết họ đã rời đi, từ đó chỉ còn lại một mình, cô cũng không khóc. Nhưng đúng lúc không phòng bị mà nghe thấy một người xa lạ hát bài chúc mừng sinh nhật, dù ca khúc đó không phải hát cho cô… cô vẫn không kìm được nước mắt tuôn rơi.
Ôn Bách Du có thể cảm nhận được nỗi bi thương dữ dội toát ra từ người cô. Trong lòng anh thở dài một tiếng, rồi chợt nghĩ ra điều gì đó:
“Cô chớp mắt một chút.”
Quyền Vũ không hiểu anh muốn làm gì, nhưng vẫn làm theo, chớp chớp mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT