Ôn Bách Du liếc nhìn Tống Sơn Trúc đang ngồi đối diện chăm chú vào điện thoại, gật đầu nói:
“Không sai.”
“Em họ của anh điều kiện cũng không tệ đâu, bây giờ đang làm công việc gì vậy? Tốt nghiệp chưa? Có từng nghĩ đến việc phát triển trong giới giải trí không?” Chu Mặc Mặc cảm thấy hiện giờ người có thể chịu được tạo hình mộc mạc như Ôn Bách Du là cực kỳ hiếm, mà khi nhìn đến Tống Sơn Trúc, hắn lại cảm thấy đối phương cũng có tiềm năng không kém.
Quả nhiên là biểu đệ của Ôn Bách Du.
Ôn Bách Du vốn không phản cảm với việc làm nghệ sĩ, nhưng hắn biết Tống Sơn Trúc vừa mới đến thế giới này, vẫn chưa nắm vững kiến thức cơ bản nơi đây. Hắn nói:
“Em họ tôi vẫn chưa tốt nghiệp, hiện tại tạm thời chưa tính đến chuyện đó. Về sau nếu có gặp lại, mong cậu đừng nhắc đến vấn đề này, tôi hy vọng em ấy có thể chuyên tâm học hành.”
Hắn hoàn toàn suy nghĩ cho Chu Mặc Mặc. Nếu Chu Mặc Mặc mà kéo Tống Sơn Trúc ra ngoài rồi đưa đi làm nghệ sĩ, e là Tống Sơn Trúc sẽ rút kiếm ngay tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play