Hắn nhìn thấy Mạnh Tĩnh Như cầm tấm ảnh trong tay, không hề tức giận hay hỏi tội cô vì sao lại ở đây. Hắn cũng chẳng hoảng loạn, chỉ là dùng ánh mắt đau thương hết sức diễn cảm nói:
“Tĩnh Như à... Mấy tấm ảnh này là anh tốn tiền mới lấy được từ tay người ta… Anh vốn dĩ không muốn để em biết chuyện…”
Mạnh Tĩnh Như lúc này đầu óc tỉnh táo hơn bao giờ hết — một phần là do rốt cuộc cũng nhận ra Khâu Nghị rất có vấn đề, một phần vì cô đã hết chịu nổi. Cô không bị dăm ba câu tình sâu nghĩa nặng làm mềm lòng như mọi khi nữa, lạnh giọng hỏi:
“Nếu đã không muốn em biết… thì sao anh không hủy ảnh đi, lại giấu tận trong cái két sắt chỉ mở được bằng mật mã là sinh nhật em hả?”
Khâu Nghị mặt không đổi sắc, đáp:
“Anh… anh muốn giữ lại làm chứng cứ…”
“Chứng cái đầu anh á?” Mạnh Tĩnh Như cắt ngang, ánh mắt sắc như dao, “Nếu là chứng cứ thì sao không giao cho công an ngay từ đầu? Anh không báo công an, còn đi giao dịch — chẳng phải vì kẻ đó không bắt được…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play