Trong lòng Chu Tĩnh Viễn chấn động, trong mắt Ôn Bách Du giờ đây đã là một hồ nước phẳng lặng không gợn sóng.
Đã không còn yêu, cũng chẳng còn hận.
Chu Tĩnh Viễn nhớ tới Sở Từ ở nhà, không nấn ná lâu, lúc mở cửa rời đi thì phát hiện bên ngoài đặt một túi đồ ăn, nhìn chữ in trên đó là đồ mang về từ một nhà hàng nào đó.
Hắn lập tức hiểu được phần đồ ăn này là ai đưa tới.
“Bách Du.”
“Ơi.” Ôn Bách Du nghe tiếng gọi của Chu Tĩnh Viễn, bước đến: “Anh quên mang gì à?”
“Năm đó ta và sư tôn cùng nhau cải tạo lại Tiên giới, Trang tông chủ từng có lần trong lúc mê man đã nói một câu……” Chu Tĩnh Viễn vốn định không nhắc lại, chỉ là giờ phút này, có lẽ nên nói ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT