Tống Sơn Trúc chọn cho Trang Nguyệt Trọng một bộ đồ đơn giản: sơ mi trắng, áo len xanh xám và quần tây đen ống lửng, khiến đôi chân vốn đã dài của hắn lại càng thêm thẳng tắp.
Mặc dù vậy, khoảnh khắc thấy đối phương mặc chỉnh tề, Tống Sơn Trúc vẫn cảm thấy có chút không thật, như thể một giấc mộng nào đó vừa lặng lẽ thành hình.
Trang Nguyệt Trọng buộc gọn mái tóc dài ra sau, xoay người, ánh mắt trầm tĩnh như mực nhìn hắn: “Như vậy được chưa?”
Tống Sơn Trúc ngẩn người gật đầu. Trong thoáng chốc, hắn cảm thấy sư tôn lúc này giống hệt vị sư huynh tóc dài năm xưa mà hắn từng kính ngưỡng.
“Đi thôi.” Trang Nguyệt Trọng nói.
Tình hình quá khẩn cấp, họ không chọn phương tiện di chuyển thông thường mà dùng ẩn thân thuật, ngự kiếm lao đi. Quãng đường đáng lẽ cần một ngày thì giờ chỉ mất chưa đầy một canh giờ.
Sau khi bấm chuông nhà Trà Trà, không lâu sau một người phụ nữ ra mở cửa. Thấy hai người đứng trước cổng, bà có chút nghi hoặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play