Thi đấu kết thúc, Ôn Bách Du trở về biệt thự. Anh vào phòng tắm rửa sạch một thân bụi bặm, thay quần áo chỉnh tề xong thì đi thẳng đến khu biệt thự sau hồ bơi – nơi tổ chương trình đang tổ chức tiệc mừng.
“Đê tiện!” Tử Nhiên cầm cái đùi gà nhắm thẳng vào người đội D mà ném.
“Đó là chiến thuật! Cái đầu óc não phẳng của cậu thì biết gì!” Thời Tân Tri khoanh tay, cười khinh bỉ: “Tự sát luôn kìa! Buồn cười muốn chết, đần độn cũng phải có giới hạn chứ?”
Bạch Hưng Ngôn nằm phè trên ghế bãi biển, hơn nửa hình xăm trên người lộ rõ, còn Không An Ca thì ngồi xếp bằng bên cạnh, bình thản uống bia.
“Người có thể tự mình quyết định sống chết mới gọi là tự do.” Tử Nhiên đột nhiên xổ ra một câu mang đậm phong cách “trung nhị”.
Câu đó với người khác thì chẳng có tác dụng gì, nhưng đối với Ôn Bách Du – người vẫn chưa thật sự quen với thế giới hiện đại này – lại là một cú đánh vào lòng.
Không ngờ tới… Ôn Bách Du nhìn Tử Nhiên chằm chằm, trong lòng nghi hoặc: Thì ra hắn là kẻ đại trí giả ngu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT