Đến phiên Ôn Bách Du gác đêm vào lúc nửa đêm về sáng, nhân viên chương trình đặc biệt đến nhắc nhở anh: trò chơi tạm thời gián đoạn. Thời điểm này là lúc mọi người mệt mỏi nhất, nếu còn tiếp tục chơi sẽ rất nguy hiểm.
Hơn nữa, bọn họ cũng có chung mối lo như Mạc Triệu Cẩn: sợ Ôn Bách Du lại nổi hứng truy đuổi, đến sáng là trò chơi kết thúc luôn thì không còn gì để quay.
Sau hừng đông, Mạc Triệu Cẩn vừa từ lều bước ra đã thấy Ôn Bách Du đang nướng cá bên đống lửa.
“Hôm nay cuối cùng cũng được ăn cá ngươi nướng rồi.” Mạc Triệu Cẩn ngồi xuống bên cạnh, nhận lấy con cá Ôn Bách Du đưa qua. Hắn thổi thổi một lúc lâu, đợi cho bớt nóng mới xé một miếng bỏ vào miệng. Vừa ăn vào, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.
Ôn Bách Du để ý thấy sắc mặt hắn biến sắc, thầm nghĩ Thẩm Thanh ngăn cản đúng là có lý. Loại cá nướng không tẩm ướp gia vị gì, nhìn thì thấy ngon, ăn vào thì chẳng có mùi vị gì ngoài mùi tanh. Anh nói:
“Nếu nuốt không nổi thì ăn chút trái cây đi, dù chua thiệt nhưng còn hơn.”
Mạc Triệu Cẩn không nhả ra, cố nuốt xuống: “Cũng được, không ăn thì đói, mà đói thì chẳng còn sức chơi trò.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT