Trang Nguyệt Trọng dừng tay lại.
“Nếu để người ở dị giới phát hiện ta có chỗ khác thường thì phiền toái lắm.” Hắn lại nhớ ra điều gì, cúi đầu nói: “Đệ tử cáo lui.”
Trang Nguyệt Trọng đứng nguyên tại chỗ, nhìn Ôn Bách Du toàn thân ướt sũng dưới mưa, sương mù từ rừng rậm lững lờ tràn ra, bóng dáng đối phương mỗi lúc một xa, dần dần biến mất trong màn mưa mịt mờ.
Trang Nguyệt Trọng đột ngột thu lại pháp thuật, mặc kệ mưa gió tạt lên người, nhưng dù cho cái lạnh thấm vào da thịt, ánh mắt hắn vẫn còn đọng lại một tia mông lung khó phát hiện.
Hắn đã gặp Ôn Bách Du ở dị thế, vậy vì sao hắn vẫn cảm thấy cảm giác khi gặp người trong truyền kính cũng không hề khác biệt?
Cảm giác ấy cứ như hai người họ, từ đầu tới cuối, sống ở hai thế giới hoàn toàn tách biệt.
Trước khi Trang Nguyệt Trọng tới đây, Sở Tông từng cung cấp tín vật Chu Tĩnh Viễn để lại. Dựa vào tín vật đó, hắn dùng trận pháp truyền tống, tìm được Chu Tĩnh Viễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play