Quý Phi Hằng tức đến sắp phát điên, giận dữ quát:
"Đúng! Tôi có bệnh đấy! Nếu không có bệnh thì sao lại để mẹ ngang ngược đến mức này? Từ hôm nay trở đi, mẹ và Quý Tử San lập tức rời khỏi Đế đô, rời khỏi Hoa Quốc, cả đời không được quay lại nữa!"
"Mày dám!" – Mẹ của Quý Phi Hằng – người phụ nữ luôn tự cho mình là đại diện của đạo hiếu – trừng mắt nhìn ông, gân xanh nổi lên thái dương, phẫn nộ hét lên: "Chỉ vì một con đàn bà điên mà mày muốn đuổi mẹ và cháu gái mình đi sao? Mày không sợ cả Đế đô cười vào mặt à? Mày tin không, tao mà bước ra khỏi cửa này, sẽ đến thẳng trước trụ sở Quý thị tự sát, để cho cả Hoa Quốc thấy rõ Quý gia đối xử với người nhà mình như thế nào!"
Từ xưa, Hoa Quốc luôn coi trọng đạo hiếu, một khi lời đe dọa như vậy lan ra, dù Quý gia có lớn mạnh đến mấy cũng sẽ bị dư luận tấn công, không chỉ tổn hại danh tiếng Quý gia, mà cả bốn cha con nhà họ Quý cũng sẽ bị liên lụy.
Quý Phi Hằng không ngờ mẹ mình lại trơ trẽn đến mức này, ba anh em Quý gia cũng tức giận không nói nên lời.
Tử Uyên lạnh lùng bước lên, đứng ngay trước mặt bà ta. Anh nhìn bà bằng ánh mắt sắc lạnh khiến người khác rùng mình. Bà nội – người luôn kiêu ngạo ngày thường – vô thức rụt cổ, trong lòng trỗi lên một tia sợ hãi. Đứa cháu này vốn ít nói, nhưng lại là người chưa bao giờ coi bà ra gì.
Bà nhớ rất rõ, năm đó chỉ vì Tử San vô tình chọc giận Tống Mạn Mạn, Tử Uyên đã lôi cô ta ra ngoài cửa bắt quỳ suốt hai tiếng giữa mùa đông. Khi bà đến đỡ, cậu ta còn rút d.a.o ra dọa: "Quý Tử San, mày dám đứng dậy, tao sẽ đánh c.h.ế.t mày! Ai dám đỡ nó dậy, tao c.h.é.m người đó!" Chính vì thế đến giờ bà vẫn còn ám ảnh, không dám tùy tiện chọc giận đứa cháu này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT