Nghe xong lời ông nói, sắc mặt của bà cụ tái nhợt, cả người suýt đứng không vững.
Thân thể bà lảo đảo lùi lại mấy bước, Quý Tử San vội đỡ lấy, nhẹ nhàng vỗ tay bà an ủi:
“Bà nội à, không sao đâu, ít nhất cháu vẫn là cháu gái của bà. Chỉ cần bà còn cần cháu, như vậy là đủ rồi, mấy chuyện khác, cháu không để bụng.”
Sở Tiêu Tiêu thật muốn vỗ tay tán thưởng. Cái chiêu "lùi một bước để tiến ba bước" này, Quý Tử San dùng quá thuần thục.
Càng nghe Quý Tử San nói vậy, lòng bà càng thêm đau xót. Đây là huyết mạch duy nhất mà bà còn lại. Nếu năm đó con trai bà không vì Quý Phi Hằng mà chết, thì hôm nay tất cả của Quý gia đã là của con bà, cũng là của Tử San.
Nhiều năm như vậy, cháu gái bà phải chịu bao nhiêu thiệt thòi.
Biết cứng rắn không được, bà ta bắt đầu chuyển sang mềm mỏng. Vành mắt đỏ hoe, nước mắt lăn dài, bà thút thít trách móc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play