Cái cớ này cô đã nghĩ sẵn từ tối qua rồi, không ai biết bố mẹ Tô chỉ gửi thư, chút đồ ăn và tem phiếu, nên gói hàng đó trở thành vật che mắt hoàn hảo.
"Ồ ồ." Lưu Ngọc gật gù hiểu ra, rồi chăm chú xem Tô Nam thao tác trên mặt Tiếu Phương Vân.
Sau bước dưỡng ẩm cơ bản tối qua, Tô Nam bắt đầu thoa kem lót cho Tiếu Phương Vân, giúp cải thiện sắc da không đồng đều, khiến làn da trông sáng khỏe hơn.
Thoa xong kem lót, cô chuyển sang dùng kem che khuyết điểm. Do nhiều năm không chú ý chống nắng, trên mặt Tiếu Phương Vân xuất hiện vài vết nám, may mắn là không có mụn, nên chỉ cần thoa nhẹ một lớp mỏng kem che khuyết điểm là được.
Cây cọ che khuyết điểm mềm mại lướt nhẹ trên da, có chút mát mẻ và hơi ngứa, khiến Tiếu Phương Vân theo phản xạ né ra sau một chút, nghe Tô Nam tặc lưỡi, cảnh cáo nhè nhẹ: "Đừng nhúc nhích nhé."
"Vâng." Sao tự nhiên thấy lành lạnh sau lưng thế này? Giọng điệu dịu dàng của Tô Nam còn đáng sợ hơn cả lúc bình thường mặt lạnh lùng nữa chứ!
Thấy vậy, Lưu Ngọc im lặng nuốt lại câu hỏi sắp bật ra. Đây là lần đầu tiên cô ấy thấy có người bôi mấy thứ này lên mặt, cứ như đang vẽ tranh vậy.
Đúng rồi, là vẽ tranh, nhưng lại không hẳn là vẽ tranh.
Chẳng mấy chốc, khuôn mặt Tiếu Phương Vân trở nên sạch bóng, không còn tì vết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT