Sau đó lại lấy bình nước của mình ra, rót cho mỗi người một ly, giục: “Uống một ngụm cho đỡ khát nào.”
Thấy cô lấy bình nước ra, hai người còn lại mắt sáng rỡ, nâng cốc lên uống một hơi.
Chẳng mấy chốc, cả hai đều cảm thấy trong người từ trong ra ngoài tràn đầy sức sống, cả người trở nên sảng khoái hơn.
Thời gian này đang vào vụ thu hoạch, dù không đến mức kiệt sức nhưng cũng đau nhức cả người, chỉ cần uống nước Tô Nam đưa, những cảm giác đó đều biến mất.
Thật thần kỳ, ban đầu họ nghĩ Tô Nam cho thêm dược liệu gì vào đó, nhưng nước không có thêm mùi vị gì khác, giống như nước bình thường.
Có lẽ chỉ là tác dụng tâm lý thôi.
“Vậy ngày mai tôi lại tới, rất mong chờ màn “đổi đầu” của Tô Nam, haha, không còn sớm nữa, tôi phải về điểm thanh niên trí thức, hôm nay đến lượt tôi xuống bếp giúp Cao Trung Bân rồi.” Lưu Ngọc đứng lên, chào từ biệt.
“Nhiều ngày rồi không được ăn cơm anh ấy nấu, nhớ ghê á.” Tô Nam nhớ lại tay nghề nấu ăn của Cao Trung Bân, không khỏi mỉm cười.
Nghe vậy, Lưu Ngọc bật cười: “Không có nguyên liệu ngon, tay nghề có tốt đến đâu cũng khó mà phát huy, khoai lang với rau dại thì làm được món gì chứ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play