Lão Tam nhớ lại một chút rồi nói: "Mười ngày trước, chúng tôi đang dạy dỗ một kẻ say nợ nần trong con hẻm thì bị Tô Dương nhìn thấy. Lúc đó, nó đã ra tay đánh chúng tôi một trận và cứu người đó đi."
"Chúng tôi nghỉ ngơi vài ngày, nhưng vài người anh em không nuốt nổi cơn tức, nên đã lén đi tìm Tô Dương trả thù. Khi bọn họ đang đánh nhau, thì bị cảnh sát tuần tra phát hiện và bị đưa vào đồn."
"Mấy người đó đáng lẽ hôm qua được thả ra, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy về. Tôi đang định tới đồn cảnh sát hỏi thăm tình hình thì các anh chị đến. Mấy vị đại ca, có thể tha cho tôi được không?"
Lão Tam đau đến mức mặt mũi trắng bệch, Chu Nhượng thấy lạ, anh cũng chưa ra tay nặng với hắn, sao hắn đã đổ mồ hôi đầm đìa thế này.
Ra hiệu cho người thả Lão Tam ra, Chu Nhượng nhận ra tay của Lão Tam đã bị trật khớp, hèn chi hắn đau đến vậy.
Sau khi giúp hắn nắn lại khớp tay, Chu Nhượng bảo mọi người rút lui, còn anh và Tô Nam thì đến đồn cảnh sát để tìm Tô Dương.
"Anh Chu, cho em đi cùng với. Em cũng rất lo cho Tô Dương, được không?" Vương Hắc năn nỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT