Nói xong, Lưu Ngọc còn giả bộ nói đùa, hạ giọng xuống rồi nháy mắt với Tô Nam: "Giờ tôi làm việc dưới quyền Chu Nhượng, cậu phải nói giúp tôi vài câu, đừng để anh ấy đuổi việc tôi nhé."
Tô Nam bị chọc cười, gật đầu đồng ý: "Nếu anh ấy dám đuổi cậu, tôi sẽ không tha cho anh ấy."
Nói xong, cô còn vung nắm tay nhỏ của mình lên, hai má phồng lên, không có chút nào đáng sợ, mà ngược lại vô cùng dễ thương.
Hai người bật cười với nhau, giống như quay trở lại khoảng thời gian vô tư lự ở thôn Tiêu Gia.
"Đúng rồi, cậu đã trở về Thượng Hải, vậy mấy bộ quần áo và mỹ phẩm tôi gửi cho cậu thì sao? Anh Vương là đàn ông, sao dùng được mấy thứ này chứ?" Tô Nam đột nhiên nhớ ra chuyện này, gõ nhẹ lên trán, vẻ mặt khổ não.
Mỗi khi đổi mùa, Tô Nam thường gửi cho Lưu Ngọc và Tiêu Phương Vân những mẫu quần áo và mỹ phẩm mới nhất của "Rich". Ngược lại, họ cũng thường gửi lại cho cô những món đặc sản và thức ăn tự làm.
Nhưng Tô Nam không biết Lưu Ngọc đã về Thượng Hải, vì vậy mọi thứ vẫn được gửi đến huyện Tang An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT