Trước ánh mắt dữ dằn của Thường Diệp Lâm, Tô Nam chỉ đành chịu trận, cầm đũa gắp một miếng thịt bò cho vào miệng.
"Đây là món ăn từ nhà hàng quốc doanh nổi tiếng nhất ở Bắc Kinh đấy! Chỉ có các cán bộ cấp cao và ngoại quốc mới được thưởng thức. Nếu không có tôi, đời cô đừng mong được nếm thử món ngon này."
Thường Diệp Lâm đắc ý, nhưng vừa mới hất cằm một cái, cơn đau ở cổ khiến cậu ta nhăn nhó, phải xoa bóp vết thương.
"Cảm ơn anh nhiều." Tô Nam lườm một cái, cảm thấy hơi lo lắng cho Chu Nhượng. Sợ rằng anh vẫn còn ngốc nghếch đứng ngoài trời lạnh, cô định đứng lên ra xem thế nào.
Nhưng ngay lập tức Thường Diệp Lâm gọi lại: "Đi đâu đấy? Ngồi xuống đây ăn hết cho tôi. Nếu không tôi sẽ lập tức ra ngoài đấu với thằng kia thêm mấy trăm hiệp nữa. Sáng mai đến đoàn phim, tôi sẽ nói với đạo diễn rằng tất cả vết thương này đều do cô gây ra. Để xem ông ấy có mắng c.h.ế.t cô không."
Mới vừa định đứng lên, Tô Nam đành phải ngồi xuống trở lại.
"Mộng Mộng, ăn đi nào." Cô gọi Phùng Mộng, đưa cho cô bé một đôi đũa mới, mời cô ăn cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play